1. Am Lệnh quân vương dấn Em thân xây cơ Am đồ
F Dùng mưu gian tráo G thay móng Thần Am Quy
F Gánh nặng núi G sông, chữ Em tình đành chôn Am sâu
Dm Phụ lời thề sắt Em son duyên trầu Am cau
2. Am Niềm thương đau chính Em ta gieo cho Am nàng
F Tình vương mang tiếng G oan muôn đời Am sau
F Vó ngựa lướt G mây, Em trắng trời lông Am bay
Dm Lời từ biệt bão Em giông cơn cuồng Am phong.
ĐK:
F Trời có thấu lòng G ai Em vận nước gánh oằn Am vai
Dm Vì chữ hiếu còn G mang phụ tình C ai gieo trái E7 ngang
F Dòng máu tưới nghiệt G oan Em sạch vết dấu lầm Am than
F Hẹn giếng nước trần G gian chờ E7 ta đến bên Am nàng.
2. Am Niềm thương đau chính Em ta gieo cho Am nàng
F Tình vương mang tiếng G oan muôn đời Am sau
F Vó ngựa lướt G mây, Em trắng trời lông Am bay
Dm Lời từ biệt bão Em giông cơn cuồng Am phong.
ĐK:
F Trời có thấu lòng G ai Em vận nước gánh oằn Am vai
Dm Vì chữ hiếu còn G mang phụ tình C ai gieo trái E7 ngang
F Dòng máu tưới nghiệt G oan Em sạch vết dấu lầm Am than
F Hẹn giếng nước trần G gian chờ E7 ta đến bên Am nàng.
ĐK2:
F Giọt nước mắt tình G lang Em riêng ta nặng Am mang
Dm Dòng máu thắm thủy G chung đời C sau soi đáy E7 tim
F Thời thế khiến biệt G ly Em lòng sắt đá còn Am ghi
Tình F giếng nước – ngọc G trai trời E7 xanh khéo an Am bài
F Còn mãi đến ngàn G sau nghiệt E7 oan khúc phụ Am tình.