Tôi trở về Hà Tĩnh một chiều Am quê
Vi vu F gió mái tóc thề ai C xõa
Cánh đồng ngát Dm hương lúa đang vào vụ C mới
Đàn cò G bay bạc trắng lối ta Dm về. F
Nắng chiều Dm vàng đỏ ngọn cỏ bờ Am đê
Thấp thoáng bóng G ai A7 gầy như bóng Dm mẹ
Cha khom G lưng giữa cánh đồng vàng C óng
Tôi mải Em nhìn ký E7 ức lại ùa Am theo.
Am Ơi quê F mình Hà Tĩnh của C tôi
Nỗi nhớ Dm quê không bao giờ nguôi Am được
Mỗi lần thăm G quê sao lòng thổn C thức
Tôi thấy G mình bé nhỏ lắm quê Am ơi.
Am Nhớ quê F mình Hà Tĩnh của C tôi
Mỗi lần thăm Dm quê sao lòng rạo Am rực
Mênh mông G quá đất trời trong sâu Em thẳm
Níu giữ hương G quê theo E7 suốt cuộc Am đời.