1. Hạnh phúc đôi C khi là ta được G quên
Những nỗi muộn Am phiền đầy trong tâm Em trí
Là khi một F mình chẳng nghĩ về C em
Là giữa giấc Dm mơ chẳng còn trông thấy G em.
2. Hạnh phúc đôi C khi là buông bàn G tay
Để những bước Am chân sẽ không vương Em vấn
Để những nụ F cười nở trên vành C môi
Người ta đã Dm yêu từng chịu phải bao đớn G đau.
ĐK:
C Nỗi đau nào cũng G qua
Nỗi nhớ thương kia rồi Am cũng phai nhoà tháng Em năm
Nhưng dẫu anh không thể F quên anh cũng không bao giờ Em hối Am tiếc
Vì Dm đã yêu thương một G người.
C Nỗi đau nào cũng G qua
Anh biết nhưng sao thật Am khó để ngừng nhớ Em em
Cảm giác khi xa một F người
Có lẽ chưa ai từng C nói G hết thành Am lời.