1. Tôi thương người em Am nhỏ
Tóc xoã đôi bờ F vai tuổi E7 xuân ướm mộng Am đời
Mười C hai năm đèn F sách sớm tối chung một C trường
Học G đường bao luyến E7 thương.
Ngày lìa xa quê hương dấn Dm thân ra chiến Am trường
Là E7 ngày em gái F nhỏ đưa G tôi qua bến C đò
Và khẽ nói đôi E7 câu A7
Nghìn Dm năm con tim không đổi E7 hướng tình anh nơi sa Am trường.
ĐK:
Một năm F sau Em người trai tiền F tuyến
Qua bao lần nguy G biến chiến đấu vì quê C hương A7
Ngồi Dm thương người em nhỏ Am bé
Khi G tuổi mộng vừa F tròn, thì G duyên xưa không E7 còn.
Hỏi Dm trời trời chẳng Am nói
Hỏi G đất đất làm C ngơ
Am Sài Gòn ven G đô vì đâu đầy máu C lửa
Hận thù E7 kia biết nói sao cho Am vừa.
2. Tôi thương người em Am nhỏ
Tóc xoã đôi bờ F vai tuổi E7 xuân ướm mộng Am đời
Vì C không bao giờ F thấy xác pháo rơi ngập C đầy
Mừng G ngày vui vu E7 quy.
Buồn nào hơn ai ơi oán Dm than không tiếc Am lời
Vì E7 người em gái F nhỏ năm G xưa sang cõi C trời
Và cướp mất riêng E7 tôi A7
Người Dm em mang trong tim một E7 mối tình yêu tôi muôn Am đời.