Anh mời em Am về quê hương F anh
Nơi anh sinh D ra lớn lên từ Am đó
Đất quê G nghèo giàu tình yêu Em thương
Đã bao G đời ghi Em trọn tình ơ Am quê
Quê hương Am anh F
Có dòng sông D Lam uốn lượn quanh ôm chặt núi Am Hồng
Về quê G anh nghe điệu hò ví C dặm
Nặng ân Em tình mộc mạc mà C thương. Em
Từ hương D hoa đến bờ tre gốc Em rạ
Thương mẹ G già vẫn một nắng hai C sương
Quê anh G nghèo vất vả lắm em C ơi
Dù dòng D Lam có trôi về biển Em cả
Cá vẫn ngược G dòng ở Em lại sông Am Lam.
Em hãy về quê Am hương cùng anh
Để thương chút F nắng của người xứ Am Nghệ
Đọng chút D hương bên núi Hồng Em Lĩnh
Nghe mẹ kể về tình làng nghĩa G xóm
Đêm tắt Em đèn vẫn trọn đời bên G nhau
Yêu thương rồi như Em muối mặn gừng Am cay.