Đèn C hoa rực rỡ phố đông,
Nhưng lòng hiu F hắt nhớ sông quê C nhà.
Tuyết F rơi trắng xóa hiên C nhà,
Nhớ chiều gió Dm bấc mẹ pha ấm C trà.
Chuông ngân vang vọng xa C xa,
Nhớ cha đọc G sách bên đèn dầu C treo
Quê Dm nghèo khóm trúc hàng G cau,
Giờ đây xa Dm cách, lòng đau nhớ C nhiều.
Noel tuyết trắng phủ C đầy,
Cây F thông lộng G lẫy, khoe bao sắc C màu.
Nhưng F sao lạnh lẽo u C sầu,
Tìm đâu hơi Dm ấm quê mình chốn C nao
Đêm nay ngọn nến lung C lay ,
Gợi F miền ký C ức những ngày ấu thơ.
Quê F hương như một giấc G mơ,
Đêm Noel G7] lạnh nhớ về quê C xưa.