Có một Em chiều thu vội qua G hiên
Cây ngơ C ngác níu từng mắt Am lá
Gió quay D mặt làm người xa B7 lạ
Hoàng hôn trôi như kẻ không Em nhà.
Có một G chiều ngồi nhìn mưa Em qua
Nơi hẹn C cũ vụng về chia Am lối
Dấu chân xưa hình như rất D vội
Rét mướt B7 thu con ngõ đứng như Em trồng.
Có những G chiều mưa rấm rứt qua Em song
Xác lá Am rơi giữa D lưng chừng xào G xạc
Màu biền Em biệt nhuốm buồn lên mí F mắt
Giọt mưa B7 trôi nghiêng ướt phía không Em ngày.
Có những Em chiều nghe D réo rắt heo G may
Nhưng lá Am úa không còn rơi Em rụng
Nghe trăm C năm rơi về vô Am tận
Dửng dưng B7 thu dửng dưng cả mắt Em chiều.