1. Miền quê hương Am tôi ngất ngây tình Dm nước non biển Am khơi
Ruộng xanh nương Dm khoai nắng hanh vàng Am ấp ôm đời Dm vui
Tiền nhân công E7 lao bao đời F đắp xây cơ Am đồ
Sông núi nên thơ êm ái câu E7 ca gió trăng trời mơ.
2. Người dân quê Am tôi những mong đời Dm ấm no mà Am thôi
Dù bao cam Dm go vẫn luôn lèo Am lái không thả Dm xuôi
Miền quê hương E7 tôi chốn tinh cầu F nắng mưa hai Am mùa
Mưa lũ thiên tai giông bão gây E7 ra in từng dấu Am đời.
ĐK:
Am Mưa mưa ơi hãy ngấm tưới lòng F đất
Xin chớ đem bão E7 tố phũ Am phàng
Đời nhân Dm sinh nào quá trăm Am năm
Nào quá trăm E7 năm sao mãi chất Am chồng bao E7 nỗi đau Am thương.
3. Giọt mưa hôm Am nay đã châm giọt Dm đắng trong lòng Am tôi
Trời quê hương Dm ơi bão giông tàn Am phá bao niềm Dm vui
Còn đâu cơ E7 ngơi xóm thôn cuồng F lũ đang chôn Am vùi
Đây đó tan hoang nhoi nhói tim E7 gan thương đời cuối Am trời.