1. Cánh Dm cò bay trên đồng F xanh
Cho tôi nhắn Am gửi đôi câu buồn Dm phiền
Cánh C cò bay tới phương Bb nao
Một mai cò Am có trở về quê F hương.
Bao Dm ngày mòn mỏi mong Gm con
Mẹ nay tóc C đã bạc nhiều hơn F xưa
Ví Dm dầu cầu ván đóng Gm đinh
Lời ru ngày C ấy thuở con nằm F nôi.
Bây Dm giờ con đã lớn Gm khôn
Tha phương cầu C thực để Am mẹ buồn Dm hiu.
2. Cánh Dm cò bay trên đồng F xanh
Nơi quê hương Am đó mẹ tôi đang Dm chờ
Chờ C ngày áo gấm vinh Bb hoa
Mẹ ơi con Am sẽ trở về quê F hương.
Mong Dm rằng trời Phật linh Gm thiêng
Quê hương mẹ C sống một đời an F yên
Ví Dm dầu cầu ván đóng Gm đinh
Cầu tre lắt C lẻo nhưng con phải F đi.
Nơi Dm nào con vẫn không Gm quên
Quê hương còn Am mãi những lời mẹ Dm ru.
ĐK:
Phương Bb xa nhớ lời mẹ F dạy
Sống Gm sao nhân nghĩa phải mang
Dù trong dù Bb đục quê C nhà vẫn F hơn
Ánh Gm trăng đâu cũng là trăng
Mà trăng đẹp Am nhất vẫn là trăng quê Dm hương.
Ôi Bb nay hàng C tre xưa đã già F rồi
Mẹ tôi tóc đã phai Bb màu nếp C nhăn cũng đã quá F nhiều
Thương lưng mẹ đã còng hơn trước
Thời Gm gian cho ta được nhiều F thứ
Nhưng lấy đi quá Am nhiều trên con người mẹ Dm tôi.