Niềm vui dạt dào Em trôi ngày vui qua mất B7 rồi chỉ còn kỷ niệm trong Em tôi
Lối mòn tiễn Am đưa giàn hoa tím chiều Em về màu tim tím tô hồn G quê B7
Tình như gió hè Am sang tình C vun đời lỡ G làng nhen nhúm tràn đầy tương B7 lai.
Hợp tan làn mây Em bay đành cam xa tháng B7 ngày âm thầm ấp ủ men Em say
Biết rằng ước Am mơ là mơ ước vô Em thường dệt nên sắc hồng phù G du B7
Đời đong những cuồng Am phong đời C mang sầu chất B7 chồng theo thói đời vào hư Em không.
Thành phố giờ khác A xưa khi F#m tôi về chốn B7 này trời cũ mây vẫn E bay A
Ngang qua đường Tú Xương nhìn E theo bóng áo B7 dài dập dìu về trường Gia Em Long
Gọi tên người mình Em thương tìm cơn mơ giấc B7 nồng bồi hồi thấy lòng lâng Em lâng
Những chiều nắng Am phai tự dưng khẽ thở Em dài làm sao biết đâu ngày G mai B7
Rời xa chốn thành Am đô rời C xa đường phố B7 chợ tôi thấy đời mình bơ Em vơ.