Chiều Dm hôm núi hỏi dòng sông
Sao trôi đi Bb mãi C mà không thấy Dm về
Sông Bb bèn róc rách, tỉ Gm tê
Nghìn thu nước C đã Am nguyện thề cùng Dm mây.
Rồi Dm mai, mưa xuống đất Gm này
Ấy thì ta C lại sum vầy, thế Am thôi!
Chớ Dm buồn cho cuộc chia Gm phôi
Ngày sau trùng C ngộ Am môi cười đẹp Dm hơn.
Vô D thường ấp ủ chân F#m thường
Cõi Uyên thuở Bm nọ chưa từng vắng Em nhau
Núi A ơi! Nắng đã phai F#m màu
D Dòng thời gian A7 chảy qua cầu vạn D niên.
Trùng F#m trùng trong cõi nhân Bm duyên
Hẹn nhau dưới D cội Chân Nguyên một ngày
Ơ Bm kìa, nước đã thành Em mây
Mưa rơi trên A7 lá… chiều nay núi Dm cười.
* Đến, Gm đi, sinh, diệt trò C chơi
Bừng con mắt Am mộng thảnh thơi sống Dm nhàn.