1. Tình mình như lá Am rơi để Dm anh còn đơn Am côi
Lá G rơi xuống bờ C sông nên Em em đi lấy Am chồng
Anh đứng ở cuối Em dòng hỏi lòng có buồn Am không?
2. Một ngày nước mắt Am rơi vì Dm lời nói đầu Am môi
Mắt G kia đang đứng C nhìn để Em anh ôm bóng Am hình
Em khóc riêng một Em mình anh chờ đến bình Am minh.
ĐK:
Ai F ơi nhớ G ngày thơ ấu C thơ có Em cô bé dại Am khờ
Hay G đứng ở ven C bờ nghe Em anh làm bài Am thơ
Ầu D ơ… ầu Am ơ
Cuối cùng lá vẫn C rơi lá Em rơi xuống giữa Am dòng
Để em đi lấy G chồng bỏ E7 lại anh bên Am sông.
3. Giờ này chỉ còn Am anh ngoài G trời đầy mưa Am rơi
Mưa G rơi xuống bến C sông ai Dm xây nên cầu Am vồng
Để người đi lấy Em chồng bỏ lại anh bên Am sông.