F Nhớ về những ngày xưa
C Nhớ về những ngày mưa
G Mẹ ngồi bên khung cửa cứ ngâm nga C hoài mấy câu ca cũ
F Ba nhìn hoài mái nhà chưa sửa
G Mắt buồn hiu khi trời mưa nữa
Dm Ngắm màn mưa bên ngoài khung cửa
Bữa G cơm chiều nay cả nhà chung bữa.
F Hồi cái nhà còn dột
Cái C tivi trong xóm còn hột
Cái xe G đạp cọc cạch còn tốt
Và cái đèn C dầu trong góc còn đốt lên
F Không cần thốt tên
Bốn giờ C rưỡi tự khắc mấy thằng cốt đến
Cây bạch Dm đàn mình từng khắc tên
G Theo thời gian nó đã bị cắt chết.
F Lon Coca tranh mấy thằng uống
C Hái trái trên cao bằng cách quằn nhánh
G Quíu hết chân khi nghe tiếng tằng hắng
Rồi bác C Hai bắt được đem mấy thằng đánh
Niềm F vui vỏn vẹn là mấy phần bánh
C Khóc sướt mướt khi có thằng tranh
Do Dm tao càng lớn hay quê càng nhỏ
Xưa G đi không hết giờ ba bước là tới lằng ranh.
Tao F nhớ thằng Đặng thằng Nghị
Tao C nhớ thằng Danh thằng Di
Ở dưới G quê mà còn sống nổi
Thì chắc không C ai bỏ quê mà đi
Chọn Sài F Gòn làm chốn dung thân
Rồi mài C mòn đôi dép tung chân
Mong thoát cái Dm nghèo không sống chung thân
Cày ráng G cày để gia đình thôi túng quẫn.
Giờ F quê là nơi nó về mấy dịp C Lễ Tết
Cùng mấy câu G chuyện ở trong công ty sao mà C kể hết
Mấy hàng xóm họ F đồn tụi mầy bất hảo
Nói với C tao nó là thất thiệt
Với G tao thì tụi mày tốt nhất
Vì đã khiến tuổi C thơ này trở nên thật bất diệt.
F Còn đâu những ước C mơ hoang đường
G Ngày đến lớp ta chỉ C mong tan trường
F Giờ ngồi đây ly cà C phê tan đường
Mình Dm ta lại nhớ chuyện G xưa.
Còn đâu F những ước mơ hoang C đường
Ngày đến G lớp ta chỉ mong tan C trường
Thằng cuối F xóm bây giờ lên C phố
G Biết khi nao nó C về.
F Con tụi nó được sinh ra
C Quê của nó thành quê cha
Thằng G nhỏ đâu biết mùi khói quê nhà
Lớn C lên ở trên đất khách quê người
F Ít bạn hơn cha nó
Mặc C dù ở đây nhà san sát
Dm Đủ đầy hơn xưa ấy
Thiếu G cơn gió thu chiều man mác.
Đâu có F những trưa hè nắng cháy
Cùng anh C em rông rủi đồng xa
Đâu biết ba G nó đã từng mừng quýnh
Khi bà chỉ C mua bút vở Hồng Hà
Quý cái F CD có bài đồng ca
Chân ương C ướt khi đi trên dòng mạ
Bài ca năm Dm ấy ghi vào lòng ta
Buổi trưa tụ G tập dưới cây còng già.
Tụi nhỏ hồi đó F lớn rồi khác rồi C có mấy thứ gánh vác rồi
G Ước mơ quên hết rồi cơm C áo gạo tiền làm nó đi khác lối
F Gặp lại nhau cũng vào dịp lễ
C Còn mấy chuyện vẫn chưa kịp kể
Dm Trời cũng đã ngà ngà nó phải bắt G xe để không kịp về.
F Còn đâu những ước C mơ hoang đường
G Ngày đến lớp ta chỉ C mong tan trường
F Giờ ngồi đây ly cà C phê tan đường
Mình Dm ta lại nhớ chuyện G xưa.
Còn đâu F những ước mơ hoang C đường
Ngày đến G lớp ta chỉ mong tan C trường
Thằng cuối F xóm bây giờ lên C phố
G Biết khi nao nó C về.
Tao F nhớ thằng Đăng thằng Nghị
Tao C nhớ thằng Danh thằng Di
Tuổi G thơ là thứ quý nhất
Đừng để C cho nó phai dần đi
Tao F nhớ thằng Đăng thằng Nghị
Tao C nhớ thằng Danh thằng Di
Bài này up Dm lên tao không cần gì
Gọi cho G tao mà không cần nghĩ.