Tôi đi giữa hai hàng Em cây trụi lá mùa D đông
Tôi đi giữa khung trời Bm rộng lạnh buốt trong C lòng
Ngày nào nơi G đây còn tay trong Bm tay
Mà giờ đây Am sao người mau quên Em lối
Buồn nói sao cho Bm vừa tình yêu tan D vỡ thương nhớ Bm nụ hôn Em xưa.
Cuộc G đời không như ta Bm tưởng
Trái đất còn Am quay nhân thế còn đổi C thay
Trời đang G nắng bỗng mây đen kéo Bm về
Mưa gió lê Am thê buồn lên mắt B7 môi
Thì D thôi theo số phận trời dành Bm cho kiếp con Em người.
Ai đâu biết cho tình Em yêu tựa lá mùa D thu
Thương anh dẫu cho lận Bm đận tình lắm mây C mù
Một ngày bên G anh làm sao em Bm quên
Một đời xa Am anh lòng thêm tan Em nát
Dù chữ duyên không Bm thành dù sao đi D nữa em vẫn Bm còn yêu Em anh.