1. Nỗi nhớ sao cồn Dm cào ngấn lệ Dm rơi
Ngổn ngang tái F tê chôn vùi câu thề Am ước
Bỏ đi ánh Dm trăng quên hết mấy nhịp F cầu
Ngăn núi cách Gm sông con đò chiều bỏ Am bến
2. Trăng rơi xuống dạ Dm cầu nhớ nhiều Dm hơn
Ngày ta mới F yêu ngỡ tình chung trọn Am kiếp
Vẽ bao giấc Dm mơ chung bức tranh nhuộm F màu
Trăn trở bao Gm năm người Am ra đi mãi Dm thôi
ĐK:
Hơi thở năm C xưa hoang hoải đi F tìm mất đâu hoài chẳng Dm7 thấy
Tình đam Gm mê F như sóng ru Gm êm nằm F say sưa giấc C ngủ
Vỡ tan giấc mộng Am tròn, chợt tím dạ mà Am7 trông
Nơi đây hoang C sơ, xa cách mặt F buồn gối tư bề hẩm Dm7 hiu
Mảnh trăng Gm treo F ai nỡ quên Gm sao, phồn F hoa kia lấp C lánh
Nơi có ánh đèn Am đêm, không muốn quay về Dm đây
3. Nỗi nhớ ấy vẫn Dm còn, trĩu nặng Dm hơn
Thổn thức cả F đêm vương tình trong sầu Am thẳm
Dù biết cách Dm xa nhưng vẫn không thể F quên
Lưu dấu không Gm phai màu Am7 yêu thương thuở Dm nao