C Ngồi trong đêm gió D trăng cầm vang Em nhớ nàng
C Ngàn vị tinh tú D xa sao sáng thế Em gian
C Tựa như ta với D nàng ngàn dăm Em thương nàng đâu ngờ
C Gần nhau tất D gan mà như vạn Em lý
T-ĐK1:
Còn C nhớ mỗi khi gặp D nhau
Nàng thường kể Em ta nghe về tình lang
C Há ha ha… môi D cười lòng Em đau.
ĐK:
C Nhan sắc kia hiện D lên giữa đêm thành Em đô muôn màu
C Ai luyến lưu đường D xa lãng khách quên Em đường về
C Quen biết nhau dạo D đấy tới nay mình Em thấy vấn vương trong lòng
C Mong sớm mai về D sau chỉ riêng mình Em ta đưa đón em về.
C Há ha hà ha D há ha hà ha Em há ha hà
C Há ha hà ha D há ha hà ha Em há.
T-ĐK2:
Còn C nhớ mỗi khi gặp D nhau
Nàng thường kể Em ta nghe chuyện hợp tan
Nàng C trách chẳng ai cạnh D bên ta ôm Em nhành mộc lan
ĐK:
C Nhan sắc kia hiện D lên giữa đêm thành Em đô muôn màu
C Ai luyến lưu đường D xa lãng khách quên Em đường về
C Quen biết nhau dạo D đấy tới nay mình Em thấy vấn vương trong lòng
C Mong sớm mai về D sau chỉ riêng mình Em ta đưa đón em về.
C Mong nhánh hoa vườn D thắm mãi luôn vẹn Em nguyên hương sắc tinh khôi.