1. Cứ Am nghĩ anh đã điềm Em nhiên
Con tim F sẽ không Em nhiều nhớ Am em
Phố F bỗng nhẹ tiếng mưa C đêm
Bên hiên G vắng ôm đàn nhớ Am thêm
Dm Anh viết nhã ca F đêm
Em Cho vừa nỗi nhớ Am em
2. Cứ Am nghĩ như đã bình Em yên
Đâu hay F em đi Em nhẹ vào Am tim
Để F lại nỗi nhớ bay C đi
Chim đâu G biết mây buồn ngồi Am đây
Dm Trăng thấy thương đời F mây
Em Trăng xuống chơi đêm Am này
ĐK:
Am Rồi thương nhau mới Em thấy
Xa một F ngày tim Em chết từng Am giây
Em là chim phương Dm trời
Anh nghĩ G đời mình cũng là E7 mây
Am Để khi xa mới Em nhớ
Mây thấy F mình cũng Em thích làm Am thơ
Thơ thả bay lên Dm trời
Gió thương G tình gió nhắn dùm E7 tôi
Am Người thương ơi thương Em lắm
Nên đêm F dài thức Em trắng nhìn Am trăng
Trăng tàn đêm trôi Dm dần
Nhã ca Em đêm anh hát ru Am mình.