Người tuôn nước Dm mắt trời cũng tuôn mưa
Tim nhói C đau nghẹn ngào tiễn F biệt
Một cuộc Bb đời vì lý C tưởng vì quê F hương.
Một nhân cách Dm sống từ tốn đơn sơ
Một trái Am tim lớn mãi ngừng F đập
Cả một Bb đời cống hiến Am vì dân vì Dm nước.
Đời người chỉ Dm sống một lần phải sống C sao cho trọn nghĩa F tình D7
Để không Gm phải xót xa ân hận vì năm Dm tháng sống C hoài sống Bb phí
Tiền bạc lắm làm gì chết Edim có mang theo được A7 đâu.
Vì danh dự Dm mới là điều cao quý C nhất thiêng liêng ở F đời D7
Lời của Gm Bác thấm sâu trong lòng làm lệDm rơi cả C nước tiếc Bb thương
Giờ Bác đã xa rồi nghe Edim gió than trong chiều A7 mưa
Ngậm ngùi tiễn Dm đưa.