Intro: Em Am – Am D B7 – E B7 – B7 C#m
C#m F#m B7 Em – Em Am B7 E
1. Bởi chúng mình Em thương bao nhiêu mảnh đất C cằn
Mà đời không Em ngại đào mấy con G kênh
Đắp hồ xây E đập, ta đưa dòng nước B7 ngọt
Để dòng mương nhỏ tắm mát quanh E năm
Ruộng đồng ta B7 thoả mơ C#m ước bao ngàn E năm Em
2. Kẻ gỗ là Em đây bao năm đợi tháng C chờ
Này vùng đá Em bạc đồi núi lô G nhô
Như dòng suối B7 nhỏ theo E sông về với B7 biển
Bỏ đồi hoang B7 lại trong nắng trong E mưa
Để người nên B7 khổ như C#m đất kia cằn E khô B7 ờ E ớ …
DK1 : E Tay anh phá đá, tay em đào sỏi
Ngồi trong xe B7 ủi anh nhớ những ngày A hè
Chân lội qua B7 khe em nhớ mùa đông E giá
C#m Ta nghe trong A đó bao nhiêu là chuyện E lạ
Ngày ta đi học em nói thích nghề A gì
Nay da em C#m nâu tươi màu suy E nghĩ
Thấy mùa phượng B7 vĩ ta ngỡ gặp mùa C#m thi
Cũng ngày phượng B7 nở hai đứa mình ra E đi
Em Am – Am D B7 – E B7 – B7 C#m
C#m F#m B7 Em – Em Am B7 E
3. Nghệ Tĩnh mình Em ơi, Sông Lam gọi Núi C Hồng
Bạn về theo Em bạn đào núi ngăn G sông.
Đất trời như E vẫn vang vang lời trống B7 giục
Mặt hồ lay động nên sáng mênh E mông
Từng đàn cá B7 lượn cây C#m lúa thêm nặng E bông B7 ờ E hớ …
ĐK2: E Ta đi những bước thênh thang đồng rộng
Làng ta di B7 động thêm có đất mình A cày
Cho điện giăng B7 dây, cho máy về thôn E xóm
C#m Ta đi trong A nắng trong mưa đời bận E rộn
Bài thơ ta đọc em thấy có điều A gì
Như da em C#m nâu tươi màu suy E nghĩ
Thấy mùa phượng B7 vĩ xao xuyến mộng ngày C#m thi
Cũng ngày phượng B7 nở hai đứa mình ra E đi
F#m Hơ G#m hớ hơ hơ hơ E hờ
B7 Cuộc đời vẫy E gọi ta B7 nhớ
(ơ ớ ơ…ớ) bao B7 lần E đi, B7 lần E đi