1. Người đàn Em bà bước qua tuổi bốn mươi
Nét buồn C giấu trên nụ cười rạng rỡ
Vết chân E7 chim đang ghi những muộn Am phiền
Có hạnh phúc trộn đầy trong nước mắt
Có niềm B7 đau se thắt những đêm thâu.
2. Người đàn Em bà vẫn yêu và muốn yêu
Không hạnh C phúc dối mình là hạnh phúc
Lúc buông E7 xuôi để quên đời hư Am thực
Khi lặng im cho tim như hóa đá
Vờ ngu B7 ngơ nhưng đôi má vẫn Em hồng.
ĐK:
Sợ hạnh Em phúc là gương soi mong Am manh
Vỡ D tan khi tim này chông G chênh
Kéo thiên C đàng về trần giả Am dối
Cuối đường F#7 yêu ngỡ như tình lạc B7 lối.
Sợ lần Em nữa vẫn là tình trái Am ngang
Níu thời D gian đang trôi vào dĩ G vãng
Dòng nước C mắt ừ thôi giờ đã Am cạn
Mặc nhân F#7 gian hờ B7 hững mặc thiên Em đàng.
3. Người đàn Em bà cố quên chuyện lứa đôi
Kiếm hạnh C phúc như đôi lần lừa dối
Giấu tâm E7 tư mang đến suốt cuộc Am đời
Có đường vắng ngập tràn bao nỗi nhớ
Có niềm B7 riêng mang đi hết ưu Em phiền.