Am Sống đành ta kẹt C giữa muôn G khắc thời gian xếp E7nên đời Am ta
Am Sống đành mang mơ C ước, mang bao hoài G niệm xếp đầy E7 hiện tại
Cái Dm "tôi" nào không C rét căm căm, nếu E7 còn hơi ấm nơi em?
Ồ, C cái "tôi" E nao?
Dm Sống để con tim C sống với bao ảo E7 tưởng vốn không xảy Am ra
AmYêu là ta câu C bóng em Gtrên hồ xa, bóng em hồn Am ta
AmYêu thì lòng cứ C vẽ em G đang ngồi G đây bức tranh đôi E7 người
Yêu Dm em rồi mơ C đến tương lai tuyệt E7 vời, ở đâu bóng ta?
Ồ, C có khi E nao?
Dm Yêu để con tim C sống những khung trời E7 yêu, vốn không hiện Am ra
Đời Dm về bên ta F đó, Am là đời xa ta C đó
Lúc Dm phía đông bình E minh, nắng theo đỉnh C trời nắng tắt bên Amngười
Thời Dm gian trôi nhanh F thế, Am người còn mê chốn C đây
Sống Dm để loay hoay C trước cái tôi vụn E7 vỡ, cái tôi điệp Amtrùng
AmYêu là ta câu C bóng em Gtrên hồ xa, bóng em hồn Am ta
AmYêu thì lòng cứ C vẽ em G đang ngồi G đây bức tranh đôi E7 người
Yêu Dm em rồi mơ C đến tương lai tuyệt E7 vời, ở đâu bóng ta?
Ồ, C có khi E nao?
Dm Yêu để con tim C sống những khung trời E7 yêu, vốn không hiện Am ra
Người Dm về bên ta F đó, Am rồi người quên ta C đó
Có Dm khi trong lòng E khóc, vẫn nghe nụ C cười ngỡ đã tàn Ammộng
Mặt Dm hồ bao tăm F cá, Am người ngồi câu vẫn C đây
Yêu Dm là bâng khuâng C trước bóng em vụn E7vỡ, bóng em điệp Am trùng