Một mình ta quán vắng những sớm Em mai C
Nghe giọt đắng rơi nghe đời mê Em mải C
Bâng quơ đếm bước chân người qua G phố Am
Nghe mơ B7 hồ thoi D thóp tiếng lá G khô. B7
Vòng xoay Em chuyển những sắc màu sáng G tối
Khép mở B7 ra những ảo ảnh không thôi
Nhanh cũng Em thế chậm Am gì rồi cũng vậy
Nhục F vinh sang D hèn cũng hóa khói B7 mây.
Cõi Em tạm phù du kẻ hiểu người B7 quên
Dạt vào Em nhau duyên đến rồi duyên C đi
Đến Am đi từng dấu tích chẳng còn B7 tên
Vui Am buồn thương B7 hận cũng lần biệt Em ly.
Em Ta mơ Bm hồ nghe vọng Em tiếng chuông Am xa
Tâm an D tịnh nghe quanh Bm mình hỷ Em xả
D Gieo vào Bm ngày chút tâm Em lành nhân quả
Gieo câu D ca để ngắm B7 cõi Ta Em Bà.