Nghĩa Kỳ quê Em tôi, Nghĩa Kỳ bao kỷ A niệm
Cho tôi một C thời yêu D lắm thuở còn G thơ
Làm sao quên Bm được một mối tình dang C dở
Đôi mắt ai B7 xinh, ôi say đắm quê Em mình.
Nghĩa Kỳ quê Em tôi chân tình luôn mãi A đợi
Mỗi lần trở C về sao D lại thấy yêu G hơn
Gặp lại người Bm xưa trong ánh mắt dỗi D hờn
Nụ cười gượng B7 trao bao vương vấn trong Em lòng.
Phú Sơn A ơi! Nhớ đêm nào hò Em hẹn
Trăng Gò Đình tỏa sáng tình Am ta
Chiều tan Em trường ngắm D em qua Gò Bm Huỷnh
Nhìn khói D bay suối B7 nước nóng quê Em mình.
Xuân Phổ xinh A xinh nước Sông Trà xanh Em biếc
Gái Xóm Làng ăn nói thiệt có Am duyên
Ra chợ Bm Két em mời ly nước D mía
Vô chợ Gò cùng B7 ăn bánh xèo C quê. B7 Em
An Thới A ơi! Nhớ xuân nào em Em đến
Mẹ khen hoài con gái Bàu Lát Am xinh
Chiều Bình D Tây tặng em nhành hoa Bm tím
Hoàng hôn D vương kỷ B7 niệm nhớ An Em Toàn.
Bình Đông thênh D thang dòng Thạch Nham man C mác
Về xóm Am buồn anh D đàn hát em Em nghe
Cánh Đồng C Lớn lúa chín vàng thơm A ngát
Quê hương D ơi tha B7 thiết những ân Em tình.
Nghĩa Kỳ quê Am hương, Nghĩa Kỳ ta Em đó
Có ai trở C về gởi E7 gió cánh diều Am bay
Quê hương Bm ơi! Khi gần ta hờ D hững
Giờ đi B7 xa thấy thương nhớ vô Em bờ.
* Quê hương Bm ơi! Khi gần ta hờ D hững
Giờ đi B7 xa nhớ da diêt vô Em cùng.