Mỗi lần Am nghe khúc hát dân C ca
Lại nhớ F về miền G Trung quê Am mẹ
Nghi Vạn G ơi sao mà yêu đến Dm thế
Đất nặng G tình sao ai nỡ rời C xa.
Nhớ làng G quê bao vất và bộn Dm bề
Nhớ ngày C mùa giữa nắng hè bỏng Em rát
Giọt mồ G hôi ướt đầm vai áo bạc
Càng thương Em nhiều em gái nhỏ miền Am quê.
Ta muốn Dm về để được hát mải F mê
Điệu ví G dặm sao ngọt ngào đến C thế
Nghe em hát câu F đò đưa xứ G Nghệ
Lòng lâng Em lâng tôi lại muốn quay C về.
Quê hương G ơi, tôi muốn trở về F đây
Hẹn cùng D em bên cầu Biền cầu Am Bãi
Dòng Đồng G Me vẫn êm đềm chảy D mãi
Bao năm G rồi khắc khoải đợi chờ Am ai.
Quê hương G ơi, tôi trở về Am đây
Thăm lại đồng F su, rú Bua, Rú C Bạc
Thăm đồng Am vàng hương lúa chiều ngào G ngạt
Triền đê xưa nắng vàng nhạt hàng C cây.
Ôi nhớ Am lắm, nhớ một thời thơ F trẻ
Những trưa G hè leo rú bạc tìm C sim
Tay cầm D tay nghe bối rối con Dm tim
Tình theo G ta cả một đời nhung C nhớ!
* Quê hương Am ơi, tuổi thơ của G tôi
Nơi tình yêu F có từ trong ví Am dặm
Người thương Dm ơi dù đi xa xa G lắm
Luôn nhớ về quê mẹ mình C ơi!