Đời người rồi qua D đi trong heo Em may trong gió D mưa
Tiếc thương rồi phôi G pha
Còn lại gì D không ôi xa Em xăm ôi lãng D quên
Cho dù là trăm C năm
Có bao lần xuân Bm xanh ai biết Am đâu phận G mình.
Cuộc đời là nhung C nhớ với D ước mơ đợi G chờ
Cuộc tình dù tha C thiết vẫn D xa xôi nào G ngờ
Có phút giây Am nào mình lẻ D loi
G Xót xa trong bồi D hồi
Ngỡ như mình tả G tơi.
Buồn phiền làm C mình cũng muốn D xua đi cuộc G đời
Ồn ào ngoài kia C biết có nguôi D ngoai ngậm G ngùi?
Cứ cất tiếng Am ca cho sầu D vơi
G Dẫu cho là một D lời
Biết ai mà… gọi G mời.