Người chua Am xót xuôi tay âm C thầm
Trong cô F đơn quán trọ trần E gian
Am Đành lìa xa thế Dm nhân
Đã Am bao ngày cách E ngăn
Lạnh F lùng ôi gió E7 mây
Ai có Bdim thấu nỗi đau Am này
Nào đâu Am trách nhân sinh vô C tình
Khi Cô F vid từng giờ lan E nhanh
Đầu Am bạc hay tóc Dm xanh
Cũng như Am làn khói mong E manh
Lòng quặn đau tiếc E7 thương
Tiễn biệt Bdim đóa hoa vô Am thường
Ai về nơi đâu chờ mong kiếp F sau
Ta còn nơi G đây ngập bao nỗi C sầu
Đường trần Am gian chứa chan thương E đau
Ngậm ngùi E7 giây phút giã từ Am nhau
Ngày đến sao ngày chóng E qua
Người E7 đến sao người chóng Am xa
Đời Ai cũng ra đi một C lần
Như cơn F lốc tìm về hư E không
Ngày Am nào luôn ước Dm mong
Bỗng Am đêm tàn viễn E vông
Đại C dịch như bão E giông
Cuốn theo ngàn lá F bay kiếp E người thoát Am thai