1. Ngại từng Am câu chữ yêu thương lời nhắn Em nhủ như những viên đường
Ngọt Dm ngào nhưng sớm G tan, và C em có thể đoán E7 được
Ngại lời Am thăm hỏi xa xôi, chẳng giấu Em nổi những nóng Am vội
Một Dm ngày nào sẽ nhạt Em dần mà Am thôi.
2. Ngại khi Am trăng đã lên cao, anh cứ Em nói là muốn qua chào
Điều Dm gì người ước G ao, đằng C sau đôi nét khờ E7 khạo?
Ngại Am kiêu kì nhưng em vẫn phải Em nói lời chối Am từ
Nặng Dm lòng gì cũng tan Em thành quá Am khứ
Phiền Dm lòng anh cũng thôi E7 đành.
ĐK1:
Hãy Am hiểu cho em, cửa đóng Em tay buông rèm
Tuổi đã Dm qua ngọc ngà, G dần C thêm sắt E7 đá
Được Am mất hơn thua, người thắng Em thì làm Am vua
Kẻ yêu Dm nhiều nên Em nhận tổn Am thương.
Ngại đôi Am ba lời yêu xa em gửi Em trả lại những món quà
Chẳng Dm cần những cánh G hoa nào C đâu, em chẳng yêu E7 cầu
Ngại Am anh hỏi đi đâu em chỉ Em im lặng rất Am lâu
Vì Dm mình còn chẳng là Em gì của Am nhau.
3. Một mùa Am mưa lại đi qua em chẳng Em nhớ gì mối tình đầu
Đời Dm còn lắm nỗi G vui thời C gian đâu để âu E7 sầu
Ngại Am anh nghĩ đêm thâu vẫn chưa Em kịp gây khổ Am đau
Ngậm Dm ngùi đã thấy mình Em ở đằng Am sau
Phiền Dm lòng anh cũng thôi E7 đành.
ĐK2:
Hãy Am hiểu cho em, cửa đóng Em tay buông rèm
Tuổi đã Dm qua ngọc ngà, G dần C thêm sắt E7 đá
Được Am mất hơn thua, người thắng Em thì làm Am vua
Kẻ yêu Dm nhiều nên Em nhận tổn Am thương.
Ngại nên Am em lại chơi vơi nhưng cũng Em chẳng đợi ai ngỏ lời
Cuộc Dm đời như cuốn G phim, hạnh C phúc phía trước ly E7 biệt
Ngại đôi Am ba lời điều ngoa em biết Em nhưng không nói Am ra
Cuộc Dm đời sẽ đối với Em anh thật Am thà
Cuộc Dm đời sẽ đối với Em anh thật Am thà