Trời khuya con E7 quỳ ơn trên xót Am thương
Thương cho ân Dm tình con G lỡ lầm C vương Am
Rồi Dm mang vào nỗi đoạn F trường
Dù G cho đời sống vô C thường
Nhưng cõi F lòng tan nát thê E7 lương.
Đời con bây giờ như hoa kém Am tươi
Vì thiếu tay Dm người G thương che nắng C phơi Am
Mẹ Dm cha đành ép duyên F thề
Tình G con dang dở lối C về
Tưởng G vui mà E7 lắm ê Am chề.
Nếu phải lấy người không Dm yêu
Không G cần kiệu hoa đưa C lối
Một G cỗ quan tài mà Em thôi
Nếu phải Am lấy người không Dm yêu
Cần G chi lời chúc câu E7 cười
Hồn tôi đã chết lâu Am rồi.
Mẹ cha cũng từng yêu nhau sắt Am son
Cớ sao giờ Dm này ngăn G trở tình C con Am
Thủy Dm chung nào phải do F trời
Là G con khi đã yêu C rồi
Trọn đời E7 con yêu chỉ một Am người.