1. C Anh đã từng yêu và G từng không yên vui
Tưởng Am rằng mãi mãi sẽ chẳng còn Em biết yêu
F Anh sợ nước mắt sẽ Em rơi theo nỗi Am buồn
Và Dm anh bảo anh đừng yêu để không G đau.
2. C Khi gặp được em nào G ngờ anh yêu em
Ngập Am ngừng chẳng biêt chẳng biết bước tiếp hoặc Em đứng yên
F Nhưng rồi ánh mắt, nụ Em cười ấy theo Am anh
Chợt Dm biết không ai cho anh cảm giác G kia.
ĐK:
Và C anh yêu em người ơi chỉ G cần bên em mà thôi
Am Ngồi bên em hình như anh quên thế Em giới kia bao người
F Nhìn em vui là anh xua tan bao Em niềm đắng Am cay
Hạnh Dm phúc trong anh đơn giản là thế G thôi.
Ngoài C kia không ai bằng em dù G cho nhân gian rất đông
Am Nhìn em luôn cười tươi trong anh cũng Em cảm thấy an lòng
F Cầu ơn trên trời cao không cho đôi Em mình cách xa Am nhau
Dm Cả thế gian anh không cần điều G gì, cần có C em.