1. Rồi một Em ngày hồn xác lìa Am nhau thân ta D vùi vào tầng đất G sâu
Không còn C nghe nỗi buồn thế D nhân Linh hồn D ta có về thiên B7 đàng
Nợ trần Em gian thôi không vương Am vấn Khói hương B7 trần người vấn hồn G an
2. Ngày lìa Em trần hồn sẽ về Am đâu? Sinh linh D nào hiện hình kiếp G sau?
Có còn C nghe sông cuồng biển D ngâu? Có còn D nghe cõi lòng thương B7 sầu?
Chuyện trần Em gian như sương như Am khói Kiếp dương B7 trần rồi sẽ qua Em mau
ĐK: Ta sinh ra từ Em đất, rồi Amta về với C đất, đất B7ôm ta vào D lòng, vỗ về giấc hư G không
Ôi! Am7Đất thật bao C dung Ôi! [B7Đất thật bao Em dung!
Trần gian ta vội Am đến, rồi ta lại vội B7 đi, vui một thoáng hồng D trần,
Ccó cũng là như B7 không, có cũng là như Em không!
3. Một ngày Em nào một đất ngủ Am yên Trăm năm D rồi chìm vào lãng G quên
Không còn C ai nghe lời thở D than Thân, hồn D ta ly biệt đôi B7 đàng
Chẳng còn Em ai kêu tên ta Am nữa Gió trăng B7 ngàn ru nắm đất Em hoang