Rồi như chiếc Em lá, về nơi cuối Am trời
Mộng B7 đời, tựa thiêu thân, tan theo sắc Em không
Bài ca E7 đêm, viết riêng tặng Am em
Ngủ B7 đi, quên hết ưu Em phiền.
Tình muộn C đến, phút giây bình B7 yên
Hồn E7 nhiên, thoáng qua đời Am nhau
Về D đâu, môi mắt thiên G thần
Khúc tình F#7 buồn, còn bơ B7 vơ
Từ muôn thuở, hắt hiu ngàn Em sau.
Gió vô Em thường, làm tan tác thiên C đường
Mắt D7 nai đêm qua biết G buồn
Am Đưa… người qua đỉnh C sầu
Ta hái F#7 mơ tặng nhau đêm B7 cuối.
Thắp đêm Em hồng, mặc trái cấm lỡ C lầm
Lũ D7 điên cho nhau khát G vọng
Am Kinh… tình yêu miệt C mài
Ta mất F#7 nhau, tụng B7 trên nỗi Em đau.
Ngậm ngùi chim D én qua trời đông
Từ em B7 đi không mùa xuân
Về thiên C thai, em là tiên
Ta hóa F#7 thân du hồn đi B7 hoang.
Rượu tình Em nhân, em mời cô Am lữ
Mùi dạ D hương say chết tim G buồn
Đá thì C thầm thà ngủ thêm ngàn B7 năm
Thà ngủ thêm ngàn Em năm.