Có C kẻ nghe mưa chạnh mối sầu
Vờn Dm7 tay chờ G7 mộng suốt đêm C thâu
Nghe F gió hiu hắt lòng se Dm lạnh
Không C biết người D7 yêu nay ở G7 đâu.
Tôi C ngủ bâng khuâng một khối buồn
Giường lênh Dm7 đênh nổi G7 giữa băng C son
Lạnh F nghe hờ hững bờ môi Dm lạnh
Tuyết G7 phủ sầu dâng một nửa C hồn.
Dĩ C vãng dầm mưa len bước F về
Mưa G7 che phủ lối đi trăng C sầu
Run Am tay ấp nửa bàn chân Dm lạnh
Thương G7 những con đường mưa cuốn C đi.
Lác C đác trong mê rụng tiếng đàn
Lặng Dm7 yên mộng G7 tưởng đến tên C em
Ngẩn F ngơ thương G7 hoài vầng trăng C lặn
Hoài G7 vọng đêm mưa tê tái C lòng.