Cm Nhân gian điêu ngoa sao cứ mãi F dối lừa nhau
Eb Anh anh em F em sau lưng toàn Eb là gươm giáo D
Cm Đôi khi ta đau từ những vết Bb đâm ngọt ngào
Eb Của người mà D ta trân trọng đến Cm biết nhường nào
Cm Bon bon chen chen gánh vác lắm F mối sầu bi
Eb Trăm muôn lo F toan ta mưu cầu Eb đời hoàn mỹ
Cm Hơn thua, sân si, rồi nằm xuống Bb đi, còn gì?
G# Cả đời ta Bb mãi đi tìm Cm một người tri kỷ
Một tiếng anh Cm em đã gọi lên khắc ghi G trong lòng
Biển lớn sông G# sâu cũng phải Bb có lúc đầy lúc Eb nông
Đời của chúng F ta mỗi người mang một hoàn cảnh G sống
Dù có ra G# sao anh em trước Bb sau tình nghĩa vẹn Eb toàn D
Một tiếng anh Cm em phải đặt câu nghĩa nhân G lên đầu
Lợi ích vây G# quanh, xin đừng Bb có sống lừa dối Eb nhau
Trời đã cho F ta gặp được nhau là điều quý G báu
Sống sai ý trời cả đời Bb sẽ hối hận về Cm sau