1. C Một mình lang thang con phố đã G đỗi thân quen
Am Một mình tỉnh giấc sau đêm cố Em chạy tăng ca
F Là những bữa trưa vội vàng để Em kịp giờ chợp Am mắt
Không một Dm7 tin nhắn hỏi han anh thế G nào.
2. C Một mình không vui chẳng biết phải G làm sao hơn
Am Một mình cô đơn sao vẫn cố Em chạy nhanh hơn
F Rồi cũng đến khi cơn mưa vô Em tình làm ướt Am mắt
Anh nhận Dm7 ra đã quá lâu không thấy G mình.
ĐK:
Ngày ấy đã F từng yêu nhau ngày ấy anh C là lần đầu
Được ai quan Dm7 tâm đến thế G giờ tất cả đã C vỡ tan ra
Em đã Am xa thật rồi G ở phía trước Em là quá khứ dần Am trôi
A7 Không nói Dm câu chờ đợi nhưng cứ G thế yêu thương vậy C thôi.
2. C Một mình không vui chẳng biết phải G làm sao hơn
Am Một mình cô đơn sao vẫn cố Em chạy nhanh hơn
F Rồi cũng đến khi mưa rơi vô Em tình làm mắt Am cay
Mới nhận Dm7 ra đã quá lâu chẳng thể G nhớ.
ĐK:
Ngày ấy đã F từng yêu nhau ngày ấy anh C là lần đầu
Được ai quan Dm7 tâm đến thế G giờ tất cả đã C vỡ tan ra
Em đã Am xa thật rồi G ở phía trước Em là quá khứ dần Am trôi
A7 Không nói Dm câu chờ đợi nhưng cứ G thế yêu thương vậy C thôi.
* Gặp F nhau được không G em ổn không
Em Một năm nữa lại Am rồi
Mà anh vẫn Dm7 thế một mình và anh vẫn G rất nhớ em.
ĐK:
Ngày ấy đã F từng yêu nhau ngày ấy anh C là lần đầu
Được ai quan Dm7 tâm đến thế G giờ tất cả đã C vỡ tan ra
Em đã Am xa thật rồi G ở phía trước Em là quá khứ dần Am trôi
A7 Không nói Dm câu chờ đợi nhưng cứ G thế yêu thương vậy C thôi.