1. Một Dm hôm làm ngọn gió
Đâu Bb biết chốn dừng A7 chân
Rồi nay đây mai đó
Đi khắp nẻo xa Dm gần
Một Gm hôm làm mây xám
Lơ C lửng chẳng buồn A7 rơi
Em Dm xòe tay hứng Gm vội
Tan A7 ta rồi, em Dm ơi!
ĐK:
Một D hôm làm mưa Bm đổ
Trút A cạn D nỗi nhân G sinh
Em Em mang lời kinh A khổ
Gội A7 đi những vết D tình
Một D hôm làm suối F#m nhỏ
Gom Em về những âu D lo
Nghe Em ra đời sâu – A cạn
Và A7 đục – trong ngỡ D ngàng
2. Một Dm hôm làm sóng biếc
Ru Bb giữa dòng mênh A7 mông
Con thuyền em nằm ngủ
Sau một chuyến long Dm đong
Duyên D7 nào mây và Gm gió
Kết A7 thành hạt mưa Dm rơi
Lấp Bb đầy con suối Gm cạn
Rồi A7 sóng biếc ngàn Dm khơi
* Một D hôm làm mưa Bm đổ
Trút A cạn D nỗi nhân G sinh
Em Em mang lời kinh A khổ
Gội A7 đi những vết D tình
Một D hôm làm mưa F#m đổ
Trút Em cạn A nỗi nhân D sinh
Ai Em gieo lời kinh A khổ
Về A7 đâu những vết D tình?