1. Một là Dm duyên, hai là F nợ, ba là Dm tình
Nó C đưa đẩy chúng Dm mình phải F lui tới thăm A nom
Cũng vì Dm duyên, cũng vì F nợ, cũng vì Dm tình
Nó C ràng buộc chúng Dm mình phải Am gắn bó bên Dm nhau.
2. Anh đâu C dám chọn Am em gối tay sự Dm đời
Em đâu Bb dám chọn C anh chiếu tranh ngọt F bùi
Vậy mà Dm sao lẽo đẽo liền F sang
Kề gần Dm nhau suốt tháng quanh Gm năm.
Am Eo ơi, nước lạ mà sao nó dính nên C hồ nè trời
Người dưng khác Am họ sao C đem lòng yêu Dm thương? CDm
3. Cái Dm tình là cái chi F chi
Còn C duyên là cái F thá chi hè
Không có Am tình thì duyên nào cũng rã hết trơn
Không có nợ thì đâu có oan Dm gia.
4. Không duyên Am tình thì đời ra răng trên dương thế nhỉ?
Không duyên C nợ, tào Am khang chí nghĩa phu Dm thê
Không duyên Am tình, đời ra sao trên dương thế?
Không duyên C nợ, tào A khang chí nghĩa phu Dm thê.