Hạnh Dm phúc thuở còn chưa hững Bb hờ
Chúng F mình tựa D7 hoa bướm nên Gm thơ
Đêm F ngắm trăng Dm thề nguyện muôn thuở
Suốt A7 đời chẳng xa cách bơ Bb vơ. A7
Rồi Dm đến một ngày ai có Bb ngờ
Phím F đàn bỗng Dm lỡ đứt dây Gm tơ
Muôn F kiếp yêu người sầu thương Dm nhớ
Ngấn A7 lệ vì sao quá ngu Dm ngơ.
Hết F rồi mộng mơ tan thành Bb khói
Nuốt Dm lệ cố tập sống đơn Gm côi
Lời C yêu trên chót lưỡi đầu F môi
Chỉ A7 còn tình tôi mãi khuôn nguôi.
Hãy Dm để tình trôi theo ngày Bb tháng
Nhắc Dm lại chỉ làm khổ vương Gm mang
Thềm C hoa theo em chốn giàu F sang
Pháo A7 hồng cùng ai bước sang Dm ngang.
Dù Dm có tựa vòng tay ấm Bb nồng
Dối Dm lòng thì ân ái như Gm không
Ngao F ngán thở dài hồn lẻ Dm bóng
Cố A7 trả tình vay mãi chưa Dm xong.