Đêm E đêm người mở lòng ra
Ôm A ta trong cánh tay E ngà
Giã A từ đời bằng mây Am gió
Thả E hồn theo cánh mây B xa.
Ta E đi bằng một sợi tơ
Lung C linh luồn trong khói E mờ
Ta A treo hồn vào tình Am thu
Thấy E mình Am trôi loãng trăng E loà.
Ta E rơi bằng một đời hoa
Tan G theo C với ngàn cánh B lá
Không E ngờ hồn hoà
E Vào làn phấn Am bướm xanh lờ ơ ớ.
Ta E bay bằng một giọng ca
Tuôn G#m ra thế giới mịt mù
Ta C#m về bao F#m la
Trôi B xuôi theo dòng tinh tú u F#7 ú. B
Êm E êm người dệt bài thơ
Nâng Am ta trong lưới mơ E hồ
Ta A về lòng người bỡ Am ngỡ
Khóc E cười như bé bơ B vơ.
Ta E theo đường mộng còn mưa
Hương C đưa vào nẻo nghìn thu
Người Am về tay ngà thương E nhớ
Kêu ta Am bằng một lời E ru.