1. Phận đời thiếu Am nữ khoe sắc hương Em trần
Thương tấm thân ngọc F ngà lỡ G trao người phụ C nghĩa
Mộng tàn nay ai Am oán duyên kiếp lỡ đứt Em đoạn
Chỉ biết ngậm F ngùi trách G thân phận hồng Am nhan.
2. Người về nơi Am chốn phồn hoa là ngày lỡ Em duyên tình ta
Cứ ngỡ một F đời em nhung G gấm xa C hoa
Mà rồi ngày Am vui chưa được lâu đã Em lỡ vương sầu
Khóc thương thân F mình vì duyên chẳng G như ban Am đầu.
ĐK:
Ngậm ngùi thương Am xót phận người đem đong bán Em đi nụ cười
Đổi lấy giọt lệ F sầu hoa G phai tàn C úa
Vì người đâu Am thương cho phận em bội Em nghĩa cầu thề
Chốn gấm F hoa vọng xa tiếng G ai não Am nề.
Nhìn lại thân Am xác héo tàn lòng này xót Em xa vô vàn
Nhung gấm hoa lụa F là cao G sang đâu nào C thấy
Chỉ còn mình Am em giờ đây năm Em tháng đọa đầy
Cánh hoa F rơi tàn theo khói G sương giăng Am đầy.
RAP:
Em Am à! Em đã vội đi theo người ta
Anh Em biết là ngày hôm đó hai chúng ta cứ thế rời xa
Tình F cảm đôi khi anh giữ và anh G giữ nó trong lòng
Anh chỉ mong C muốn một lần hai chúng ta có thể trông
Anh trông một Am ngày nào đó em có thể quay lại bên anh được không,
Tình Em cảm này đôi khi anh chỉ mong chờ và trông
Trông F được những ngày bên em trong những G ngày mà em đã yêu tôi
Tình Am cảm bây giờ không còn thì tôi biết về đâu em ơi.