1. Em Gió miên man thay lòng nhìn người ra Bm đi
Lòng thầm C mong, hai chúng D ta có thể quay G về
Em Thương chẳng còn, chữ Bm duyên còn đâu
Chuyện tình C ta, nay chẳng thể D sánh bước lâu G dài.
Em Bóng dáng xưa đâu còn từng cùng đôi Bm ta
Người đem C đến, bao trái D ngang sắp phải chia G lìa
Em Hoa chóng tàn, chốn Bm xưa đậm sâu
Tìm về C nơi ta gửi D trao ân tình cùng Em nhau.
ĐK:
Em Em đang dần xa rời theo bóng Bm mây muôn trùng khơi
Người đi C mất, khuất D xa bóng G hình
Em Nhưng nay còn đâu cùng bao tháng Bm năm trôi dần qua
Lời C hứa năm xưa, vẫn D còn vẹn Em nguyên.
Em Cô đơn mình tôi nhìn theo dáng Bm em đi thật xa
Người có trông C mong, câu D hứa câu G thề
Em Bao năm lẻ loi lòng buồn nhớ Bm em trong từng đêm
Tiếc thay C cho, mối D tình đơn Em côi.
2. Em Khóc thương duyên bẽ bàng lặng nhìn cô Bm đơn
Như cánh lục C bình, khẽ D rơi khi màn đêm G tới
Luyến tiếc Em dù, khóc trong sầu Bm đau
Tìm về C nơi ta gửi D trao ân tình cùng Em nhau.
ĐK:
Em Em đang dần xa rời theo bóng Bm mây muôn trùng khơi
Người đi C mất, khuất D xa bóng G hình
Em Nhưng nay còn đâu cùng bao tháng Bm năm trôi dần qua
Lời C hứa năm xưa, vẫn D còn vẹn Em nguyên.
Em Cô đơn mình tôi nhìn theo dáng Bm em đi thật xa
Người có trông C mong, câu D hứa câu G thề
Em Bao năm lẻ loi lòng buồn nhớ Bm em trong từng đêm
Tiếc thay C cho, mối D tình đơn Em côi.
* Em Năm, tháng nhẹ Bm trôi
Có một C người, vẫn D trông em G về
Em Thương, mãi vậy Bm thôi
Vấn vương C vì, chẳng D thể thành Em đôi.
Em Cô đơn mình tôi nhìn theo dáng Bm em đi thật xa
Người có trông C mong, câu D hứa câu G thề
Em Bao năm lẻ loi lòng buồn nhớ Bm em trong từng đêm
Tiếc thay C cho, mối D tình đơn Em côi.