1. Phi C lao cuối đồi rít Am mãi
Nhạc F vàng trỗi giữa cô C liêu
Anh Dm nghe lòng E7 anh sao mà tê Am tái
Quê Dm hương anh thương nhớ thật G7 nhiều.
Con C đê kéo dài lối Am xóm
Từng F hàng dừa sắc xanh C xanh
Hương Dm thơm ngày E7 vui vui mùa lúa Am mới
Người Dm dân ta G7 sống yên C vui
ĐK:
Nhớ Am mẹ tóc pha một màu trắng
Lưng còm, má A7 hóp với răng Dm long
Da G đen dầm sương và dãi nắng
Tháng Am ngày tần D7 tảo gắng nuôi G7 con
Xưa F em tóc thề buông Fm rũ
Bờ Eb vai nhỏ G# bé dáng thon C# thon
Nụ C cười em tôi vô tư Am lự
Đời Dm tươi như là G7 một vết C son G7
2. Thân C anh vướng đời lữ Am thứ
Hải F hồ tới khắp muôn C nơi
Thân Dm anh rày E7 đây, mai Am đó
Quê Dm hương anh đâu dám phụ G7 tình
Chim C bay giữa chiều cô Am lẻ
Lạc F đàn mỏi cánh chim C bay
Anh Dm mơ một E7 mai anh về quê Am cũ
Dù Dm đang chịu G7 kiếp lưu C đày.