1. Người Dm về hò hẹn cùng Am ai
Bao năm rời C quê tha phương lưu Am lạc (ơ) tận cuối F trời
Phải Am cách vời quê Dm xưa
Quê F nhà khuất nẻo hoàng C hôn
Hỏi Am mây, hỏi F mây bay xa C tắp (Dm ơ)
Mây F ơi nơi Am đâu, nơi Dm đâu quê Am nhà.
Am Tuổi thơ ơi, Dm em về đi thôi
Mà C nghe tiếng F trống sân C trường rộn trên Am đồi
C Lắng hồn Dm quê sáo Am diều lượn ven C đê
Cho Em đàn con trẻ tìm F về đêm trắng hè
C Mái đình Am xưa, F nghe trống C hội làng về Em chưa
Chim F sáo, chim sẻ gọi Am bầy chơi tung G tăng
Giữa F mùa hoa C gạo đỏ Am rực trời mênh Dm mang
Gợi muôn Am ngàn F nỗi…G… C nhớ.
Nhớ ai Dm rồi, thương nhớ một C đời
Nhớ người ta yêu Dm thương vẫn Am đợi C chờ ở F cuối quê Em nhà
Mà nhớ Dm thương không nguôi lòng E7 ta.
2. Thuyền Dm về chợ Rạng thuyền Am xuôi
Nghe câu đò C đưa sông Lam khắc khoải Am (ơ) về núi F chờ
Một Am bến bờ Dm đợi ai
Dãi F dầu mấy nẻo hồn C lau
Về Am đâu thuyền F trôi theo trăng lượn C sóng (Dm ơ)
F Chơi vơi chơi Am vơi, trăng Dm rơi mạn Am thuyền.
Am Về đi thôi, Dm ta về đi thôi
Niềm C thương nỗi F nhớ quê C nhà giục ta Am rồi
C Lắng hồn Dm xưa tiếng Am gà gọi trong C mơ
Đưa Em người lưu lạc tìm F về một bến bờ
C Chiều nhẹ Am trôi, F trên cánh C cò về đưa Em nôi.
Thương F câu ví dặm có lỡ Am hẹn cùng ai chăng
Mà F thương câu Am Kiều đã lỗi Dm hẹn cùng trăng sao
F Trăng ơ Dm ơ ơ C hờ ớ G ơ
Ớ F hờ ớ Dm hơ ớ C hờ ơ F hờ hờ Am hơ
Trăng Dm ơ ơ F hờ ước C hẹn còn lưu
Nhớ C về cùng quê F xưa Dm
Có Em ai nhớ C ai, có F ai nhớ Dm ai đang Em đợi F chờ
Ơ Am ờ hớ F hơ hờ C hớ
Làng quê Dm xưa, làng F quê xưa, E7 quê Am nhà.