1. Miền Trung quê hương C ta
Biển F xanh cát Em vàng chân Am trời C
Tím chiều hoàng Em hôn từng Dm đàn chim tìm về G ngàn
Miền Trung quê hương Dm ta ai đi xa mong ngày trở F về
Ai ở lại giữ vẹn câu Em thề
Người miền C Trung sắc son tình Dm quê. G
2. Từ thuở xa C xưa
Núi F sông khai Em hoang đắp Am bồi C
Đuổi giặc ngoại Em xâm đau Dm thương khói lửa chiến G tranh
Miền Trung quê hương Dm ta qua phong ba nhưng lòng chẳng F sờn
Qua bão lũ nuốt lệ vào Em lòng
Người miền G Trung đứng dậy mà C đi.
Miền Trung quê hương Am ơi!
Đây kinh đô nhà F Hồ Thanh Hóa quê Dm mình G
Đây Sông Lam Xứ F Nghệ mang Dm nặng nghĩa G tình
Hà Tĩnh quê Dm ta G
Ghé thăm núi F Hồng Lĩnh ta về Quảng Em Bình
Bên dòng sông Bến Am Hải qua cầu Hiền Dm Lương
Quang Trị Em ơi Am xa F rồi
Thăm Huế Cố Đô Dm xưa sao lòng buồn chi Em lạ
Bên ni Hải Vân G mà lòng Am nhớ bên Dm tê. G
Đà Em Nẵng yêu thương Am ơi!
Đêm hoa đăng sông F Hàn, trên bến Hàm Dm Rồng G
Đây Quảng Nam ân F tình phố Dm cổ Hội G An
Quảng Am Ngãi yêu Dm thương G
Sông Trà Khúc đợi F chờ, thương người xa chưa Em về
muối mặn Sa Huỳnh Am mà tình gởi phương Dm xa G
Hò Em ơi Am ơi F hò
Ta về đất Quy Dm Nhơn, xót thương Hàn Mặc Em Tử
Nay xa Bình Định G rồi mà lòng còn xuyến C xao.
3. Miền Trung nhớ C thương
Phú F Yên ta Em lại ghé Am về C
Thăm mẹ hiền Em xưa, bao Dm năm vất vả đã G nhiều
Biển xanh xanh Nha Dm Trang quê hương ta Khánh Hòa, Ninh F Thuận
Đây Tháp Chàm nhớ chiều Bình Em Thuận
Nay xa G rồi! Nhớ lắm miền Trung C ơi!