1. Miền Trung quê Am em ruộng nương chua C phèn Am
Người dân nơi G đây, lam lũ quanh C năm
Oằn nghiêng đôi Em vai bên triền miên thiếu F thốn
Thức G khuya, thức C khuya
Thức khuya dậy E7 sớm vẫn chưa no Am lòng. Dm E7 Am
2. Miền Trung quê em người dân hiền C hòa Am
Nghèo nhưng luôn G luôn tình cảm bao C la
Hằng năm thiên Em tai nơi trời cao trút F xuống
Khổ G đau, khổ C đau
Khổ đau chồng E7 chất miền Trung điêu Am tàn.
ĐK:
G Ai có C về quê em miền D Trung
Những F ngày mưa G bão triền C miên
Gió Dm tuôn gió Em xoáy tơi Am bời
Nước G dâng, nước cuốn cả C người
Hoa màu gia G súc, trôi E7 vào biển Am Đông.
G Từ Khánh C Hòa ra tới Trị D Thiên
Lâm F Đồng lên G đến Gia C Lai
Gió Dm mưa đang Em trút hãi Am hùng
Tang G thương khốn đốn vô C cùng
Trăm ngàn cay E7 đắng, gieo vào quê Am em.
ĐK:
G Ai có C về quê em miền D Trung
Những F ngày mưa G bão triền C miên
Gió Dm tuôn gió Em xoáy tơi Am bời
Nước G dâng, nước cuốn cả C người
Hoa màu gia G súc, trôi E7 vào biển Am Đông.
G Từ Khánh C Hòa ra tới Trị D Thiên
Lâm F Đồng lên G đến Gia C Lai
Gió Dm mưa đang Em trút hãi Am hùng
Tang G thương khốn đốn vô C cùng
Trăm ngàn cay E7 đắng, gieo vào quê Am em.
3. Miền Trung tang Am thương hàng năm lại C về Am
Người dân bơ G vơ đói rách lê C thê
Trời ơi gây Em chi cảnh vô vàn khốn F khó
Xót G xa, xót C xa
Xót xa cuộc E7 sống người dân quê Am nghèo. Dm E7 Am
Trời ơi gây Em chi cảnh vô vàn khốn F khó
Xót G xa, xót C xa
Xót xa cuộc E7 sống người dân quê Am nghèo.