1. Miền Tây quê em Am đồng xanh G trái ngọt đậm Am tình
Tình F người bao G la đón chào khách lạ ngàn C phương
Phương xa nơi G nào xin người ghé lại dừng C chân
Chân quê nghĩa G tình thằm Em được hạt phù Am sa.
2. Miền Tây quê Am em dòng G sông nước chảy nghìn Am trùng
Trùng F dương khơi G xa thuyền trôi bến vẫn chờ C mong
Mong ai quay G về trở nặng lời hứa tình C em
Em thương anh G nhiều bao Em mùa đợi chờ Am anh.
ĐK:
Còn D nhớ không Am em, G dưới chiều mưa F rào
Phương xa đô G thành xuồng về thăm C em
Hẹn ước đầu D xuân, G sính lễ qua F nhà
Duyên thắm cau G trầu suốt Em đời bên Am nhau.
3. Miền Tây quê Am em chờ G anh thắm ngọt nghĩa Am tình
Tình F em trao G anh mấy F ngàn biển G rộng trời C xuân
Xuân sang bao G lần mai vàng trổ đầy C bông
Bông kia phai G màu thương Em tình em trọn trao Am anh.