Mẹ Gm già như chuối chín cây
Hanh Cm hao giọt nắng cuối F ngày
Mong Dm manh như lá vàng trở Bb gió
Như F chiều chạng vạng mây Dm7 bay
Ngày Bb xuân mẹ thay áo Gm mới
Hạ Gm về quạt giấc nồng Dm say
Thương F cha thu tàn đan Bb áo
Khuya Dm7 đông con ủ chăn Gm dày
Mẹ Bb xưa con Gm đau, nước mắt chín Cm vàng mọng trái sầu Gm đông
Đêm Cm đêm nghiêng người trở Gm giấc một Dm mình một bóng thâu Bb canh
Mẹ Bb xưa chợ chiều xa Gm vãn, đường về lũ trắng đồng Dm sâu.
Co F ro mưa dầm ướt Bb đẫm. Nuôi Dm7 con khôn lớn một Gm đời.
Mẹ Gm ơi! Con đã về đây!
Mẹ Bb xưa côi cút bóng hao Dm gầy
Bao F năm con dòng đời phiêu Dm dạt
Mẹ F giờ thiên cổ còn Dm7 đâu?
Mẹ Gm ơi! Con đã về đây!
Vẫn Bb đêm sương nặng rụng Dm rơi
Vẫn F trăng muôn trùng ngày Bb cũ
Một Dm7 mình con khóc nào Gm hay?
(Kết)
Một Gm mình con khóc nào hay!
Mẹ Bb ơi! Gió đưa đau lá Gm rụng
À ơi á Dm ơi Gió đưa đau lá Gm rụng
Mẹ Dm7 người… thiên Gm thu!