Ngay từ khi mới sinh G ra con phải Am gọi mẹ là chị Dm Hai
Ngoại sợ tiếng tai đồn G xa con chẳng có Am cha, vợ không có Dm chồng
Mẹ luôn mang trong C lòng niềm hi Am vọng tình duyên lứa đôi
Dm Đợi cha bao năm G trời cha đâu rồi về xây giấc Am mơ.
Bây giờ con lớn khôn G hơn con vẫn Am gọi mẹ là chị Dm Hai
Chị chẳng đoái thương một G ai cả anh Am Hai nhà bên cũng Dm chờ
Chị hay kêu anh C khờ không lo Am tìm trầu cau mối mai
Dm Chị hay anh thương G mình nhưng vô Am tình làm như chẳng Dm hay.
Trai ba mươi tuổi còn G xoan gái ba mươi Am tuổi đã toan về Dm già
Chị Hai đã quá hàng G ba sớm hôm mưa Am nắng vào ra một Dm mình.
ĐK:
Nếu tình còn G đây mừng Am Hai nối câu sum Dm vầy
Nếu tình nhạt G phai còn Am em buồn vui với Dm Hai
Cho Am em lo lại đời C Hai xin Hai Am đừng Hai đừng lo C mãi
Hai Dm chờ chờ hoài chi Bb ai hắt Hai Am nhòa lệ tình chưa Dm phai.
Hai khóc Bb đi, cho C hàng mi đẫm F lệ
Lệ mênh G mông, Hai nhỏ Am lên dòng sông ước Dm thề
Người năm Am xưa qua bến C sông tình Hai chan F chứa
Sông nhắn Bb lời "em vẫn Am chờ, hỡi anh về Dm chưa".
Đến một chiều G mưa con đò Am đưa khách năm xưa Dm về
Nước tràn bờ G đê ghe hàng C Hai ngược về bến F xưa
Mưa Am như gieo lại đời C Hai tháng năm dài ngậm ngùi thương Am nhớ
Ghe F hàng chòng chành đong Bb đưa chở Hai Am vào mộng đời thiên Dm thu.
ĐK2:
Đến một chiều G mưa con đò Am đưa khách năm xưa Dm về
Nước tràn bờ G đê ghe hàng C Hai vụng về lắc F lư
Mưa Am như gieo lại đời C Hai tháng năm dài ngậm ngùi thương Am nhớ
Ghe F hàng chòng chành đong Bb đưa chở Hai Am vào mộng đời thiên Dm thu
Hai ở Bb đâu, đêm C Cà Mau nước F lũ
Xuồng Hai G đây, chiếc áo Am xanh màu mây vẫn Dm chờ
Giận hờn C ai Hai nỡ Am đi, còn bao thương F nhớ
Em đứng Bb chờ trong mưa hững Am hờ, giờ Hai nơi Dm đâu.
Giận hờn C ai Hai nỡ Am đi, còn bao thương F nhớ
Cha trở Bb về, nhưng câu ước Am thề Cà Mau nay Dm đâu
Cha trở Bb về… nhưng câu ước Am thề Cà Mau nay Dm đâu!