1. Phòng Dm không gối chiếc, em Am giữ danh tiết
Bb Tấm thân em ngọc F ngà kiêu sa
Qua Gm bao mùa mưa em chịu Am cay đắng
Nay Bb tóc đã bạc phủ A7 màu rêu phong.
2. Người Dm đời mỉa mai từng Am câu thấm đau
Ai Bb biết em mang hàng F ngàn nỗi đau
Thương Gm cho thân em dầm Am mưa dãi nắng
Phải Bb gánh trên C vai mọi Dm thứ.
ĐK:
Em mang phận Dm là thiếu nữ thân em chịu Am nhiều sóng gió
Phơi nắng phơi Bb sương emC mang nỗi buồn bất F hạnh
Đêm đêm lại Dm chẳng ai bên thà rằng một Am mình chênh vênh
Em vấp ngã Gm nhiều muốn mở Am lòng nhưng Dm thôi.
Bao nhiêu miệng Dm đời dối trá thêu hoa câu Am chuyện đắp vá
Ở phía sau Bb lưng họ bàn C tán em rất F nhiều
Cha đâu cha Dm rồi chẳng thấy chỉ thấy hình Am hài đứa bé
Em bế trên Gm tay em một Am mình nuôi Dm con.
(Bb Chuyện hôm nay đã khác F xưa rất nhiều
Gm Đêm từng đêm chẳng Dm ai thấu hiểu
Giờ phải Bb trách ai bây Am giờ phải tự bước Dm tiếp)