1. Chúa G là là Bm đường, Mẹ Am dẫn con Bm đi
Chúa Em là chân Bm lý, Mẹ Am dắt con D theo
Qua C đèo, qua G núi, qua Em suối, qua Am sông
Qua C ngàn trùng Bm sóng con D bước an G lành.
ĐK:
Mẹ C ơi! Xin dạy Bm con
Nên Em người công Bm chính
Biết Em sống đức Am tin D
Mẹ C ơi! Xin dạy D con
Nhìn Em lên gương Bm thánh
Biết D sống ngay G lành.
2. Chúa G là mặt Bm trời, Mẹ Am ánh trăng Bm soi
Chúa Em là tình Bm thương, Mẹ Am ngát muôn D hương
Ôi C Mẹ ơn G phúc! Ôi Em đức nữ Am vương!
Đưa C đường dẫn Bm lối, con D tới thiên G đàng.
3. Chúa G là nguồi Bm cội Mẹ Am sáng tinh Bm khôi
Chúa Em là mạch Bm sống Mẹ Am máng thông D ơn
Ơn C lành hồn G xác, phó Em thác tín Am trung
Chập C trùng dông Bm gió, con D có lo G gì.
ĐK:
Mẹ C ơi! Xin dạy Bm con
Nên Em người công Bm chính
Biết Em sống đức Am tin D
Mẹ C ơi! Xin dạy D con
Nhìn Em lên gương Bm thánh
Biết D sống ngay G lành.