Chiều lộng Am gió buồn vương mắt E7 nâu
Ngày tàn Dm mau gọi nhau trong Am gió
Từng ngọn A7 roi vết thương hôm Dm nào
Để hồn G ai tái tê dâng C trào
Am Ôi nát tan anh E7 đào
Chiều Đông Dm Kinh, có cơn mưa Am rào.
Ta vẫn A7 yêu dù đã phôi Dm pha
Ta biết G em đời lắm phong C ba
Ôi cánh Am hoa đẹp mãi trong Dm ta
Đã mất Dm nhau tìm đâu nương E7 náu.
Ta vẫn A7 thương ngày tháng tha Dm phương
Bên gối G chăn còn thoáng dư C hương
Khi biết Am em đời lắm đau Dm thương
Ai đón Dm đưa chờ nhau trong E7 gió.
Dù ta Am hứa bên em vạn F ngày
Và em G hứa cho ta thật C nhiều
Dù trao F hết con tim lạc Dm loài
Đoạn đường E7 về chỉ ta và Am ta.
Chiều lặng Am lẽ về trên bên E7 mơ
Dạo cung Dm tơ hồn nghe ray Am rức
Trời lập A7 đông xóa tan hy Dm vọng
Để con G tim đớn đau lạnh C lùng
F Ôi khúc ca tương E7 phùng
Rã rời Dm theo bóng ai muôn Am trùng.